Hôm nay, tôi đưa con đi viện, nhẹ nhàng và kiêu hãnh lắm…
-------
Đến bệnh viện, 5 hàng ghế chật cứng người chờ khám bảo hiểm y tế. Tôi và con bước đến khu vực khám dịch vụ và nêu yêu cầu. Chỉ 5 phút sau, nhân viên y tế đã đưa chúng tôi vào khu khám riêng. Trong phòng có rất nhiều bác sĩ, toàn phó giáo sư trở lên.
Trong khoảng 10 phút hỏi han và thăm khám, bác sĩ đã chẩn đoán được bệnh và chuyển đến phòng điều trị. Tôi và con quyết định nằm viện để điều trị. Các trang thiết bị đều rất hiện đại, phòng ốc sạch sẽ và một mình một giường, không phải năm chung với ai, đôi lúc lại chẳng muốn về.
Hai ngày sau xuất viện, hóa đơn 16,6 triệu, tôi chẳng do dự rút tiền ra trả rồi đi về. Cảm giác mình như một người khác thuộc tầng lớp thượng lưu vậy. Ai cũng nghĩ tôi kinh tế khá giả nhưng thực tế tôi cũng chỉ là người làm công ăn lương bình thường.
Sau khi về nhà, tôi mang hết các giấy tờ đến công ty bảo hiểm nhân thọ. Đúng ngày hôm sau, quá trình thẩm định đã hoàn tất. Tài khoản của tôi nhận về 16 triệu đồng. Chỉ có 600.000 đồng là không được chi trả do thuộc danh mục cá nhân riêng tư.
Đi viện như thế mới là đi viện chứ
Tác giả: Ngô Kim Hòa - Người Bán Ước Mơ