Hai con thân yêu! Vậy là các con của bố năm nay một đứa lên lớp 3 và một đứa vào lớp 1. Bố có đôi lời tâm tình muốn nhắn gửi đến các con. Ngày xưa, khi các con được sinh ra, bố mẹ đã thực hiện một kế hoạch tiết kiệm để lo cho tương lai sau này của hai đứa. Sau nhiều lần cân nhắc, bố mẹ đã quyết định lựa chọn gửi hết tiền tiết kiệm vào Ngân hàng mỗi năm 40 triệu, để đến khi các con vào đại học sẽ dùng đến. Nhưng mới chỉ thực hiện kế hoạch gửi tiết kiệm Ngân hàng được 3 năm thì mẹ các con bất ngờ bị ngất tại xí nghiệp, vì suy nhược cơ thể, do tăng ca làm việc quá sức. Bố công tác ở xa phải tất bật sắp xếp công việc để về chăm mẹ trong 1 tuần liền. Lúc đó, bố vô cùng lo lắng, cả hai con đều phải gửi ông bà nội trông hộ. Thế nhưng, chuyện đen đủi chưa dừng lại ở đó. Chỉ một tháng sau, bố chẳng may bị tai nạn giao thông khi đang trên đường đi làm về. Gần 2 tuần nằm điều trị trong viện, bố chỉ nghĩ đến gia đình, nghĩ đến các con. Lúc đó, bố vô cùng sợ hãi. Bố sợ mình sẽ ra đi mãi mãi. Bố sợ không còn được nhìn thấy các con nữa. Hơn hết, bố sợ gia đình mình sẽ trở nên khó khăn, tương lai các con không được đảm bảo như bố mẹ hằng mong ước. Một vài hình ảnh những đứa trẻ mồ côi, lang thang cơ nhỡ phải đi nhặt ve chai, đánh giày kiếm sống bỗng nhiên xuất hiện trong đầu của bố. Bên cạnh nỗi đau tinh thần còn là mất mát vật chất. Số tiền gửi tiết kiệm Ngân hàng 3 năm cho các con chẳng còn một đồng nào, mà lại còn phải vay mượn thêm để đủ tiền điều trị thương tật cho bố. Tự nhiên, bố lại vô cùng oán hận bản thân, trách mình vô dụng. Bao nhiêu công sức dành dụm cuối cùng đổ sông đổ bể. Không những thế, gia đình còn trở nên kiệt quệ khi bố chưa thể đi làm ngay. Bác sĩ bảo phải mất ít nhất 3 tháng, chân và tay bố mới lành lặn để có thể đi làm trở lại. Sau khi lành lại, bố có đến nhà bạn thân của bố dự lễ tân gia. Cũng bởi có lần dự đó, bố mới được giác ngộ ra một phương án tiết kiệm và bảo vệ tài chính tối ưu. Gia đình bạn của bố cũng thực hiện phương án tiết kiệm cho tương lai các con, nhưng bạn của bố lựa chọn phương án gửi một phần tiền tiết kiệm bằng cách tham gia bảo hiểm nhân thọ chứ không dành hết tiền mua vàng hay gửi Ngân hàng. Trong lúc bạn của bố làm nhà thì bất ngờ bị ngã cầu thang khi giám sát công trình. Số tiền điều trị lên đến gần 100 triệu đồng, nhưng cả gia đình không hề lo lắng về viện phí. Vì bảo hiểm nhân thọ đã hỗ trợ chi trả hết. Thế là số tiền cậu ấy dành dụm vẫn còn nguyên, không bị ảnh hưởng gì đến việc xây nhà và cả tương lai học vấn của các con. Bạn của bố còn khoe với bố, đến khi những đứa con vào đại học sẽ rút một phần tiền trong hợp đồng bảo hiểm nhân thọ để lo kinh phí vào giảng đường cho các con. Nâng bước giúp các con yên tâm lựa chọn các ngôi trường đại học mơ ước. Bố nghe vừa cảm thấy ân hận vừa cảm thấy kém cỏi, cứ nghĩ mình hiểu rộng biết nhiều, nhưng lại chẳng bằng ai. Sau lần đó, bố đã về bàn với mẹ quyết định tham gia bảo hiểm nhân thọ. Ban đầu mẹ các con cũng lưỡng lự hoài nghi không tin bảo hiểm, đưa ra một loạt các lý do để từ chối, nhưng khi nghe bố kể lại câu chuyện người bạn của bố thì mẹ các con đã thúc giục bố tham gia ngay. Cũng từ đấy, bố mẹ đã yên tâm hơn rất nhiều. Từ giờ đến khi các con trưởng thành, bố mẹ không còn phải lo lắng gì nữa. Cho dù có xảy ra chuyện gì với bố mẹ thì cũng vẫn sẽ có bảo hiểm nhân thọ thay bố mẹ che chở, nâng bước cho các con vào đời. Các con hãy cố gắng sống có ích, chăm ngoan và học thật giỏi nhé. Yêu các con!
Tác giả: Ngô Kim Hòa - Người Bán Ước Mơ